1. 古诗词大全

关于描写边塞的诗词

共收录了94首边塞诗词
  • 作者:鲍照 朝代:南北朝

    【代出自蓟北门行】 

    羽檄起边亭,烽火入咸阳。 

    征骑屯广武,分兵救朔方。 

    严秋筋竿劲,虏阵精且强。 

    天子按剑怒,使者遥相望。 

    雁行缘石径,鱼贯度飞梁 。 

    箫鼓流汉思,旌甲被胡霜。 

    疾风冲塞起,沙砾自飘扬。 

    马毛缩如猖,角弓不可张。 

    时危见臣节,世乱识忠良。 

    投躯报明主,身死为国殇。

    【dài chū zì jì běi mén háng 】 

    yǔ xí qǐ biān tíng ,fēng huǒ rù xián yáng 。 

    zhēng qí tún guǎng wǔ ,fèn bīng jiù shuò fāng 。 

    yán qiū jīn gān jìn ,lǔ zhèn jīng qiě qiáng 。 

    tiān zǐ àn jiàn nù ,shǐ zhě yáo xiàng wàng 。 

    yàn háng yuán shí jìng ,yú guàn dù fēi liáng 。 

    xiāo gǔ liú hàn sī ,jīng jiǎ bèi hú shuāng 。 

    jí fēng chōng sāi qǐ ,shā lì zì piāo yáng 。 

    mǎ máo suō rú chāng ,jiǎo gōng bú kě zhāng 。 

    shí wēi jiàn chén jiē ,shì luàn shí zhōng liáng 。 

    tóu qū bào míng zhǔ ,shēn sǐ wéi guó shāng 。

    边塞爱国励志乐府生活
  • 作者:李益 朝代:唐代

    【夜上受降城闻笛】 回乐峰前沙似雪,[2] 受降城外月如霜。 不知何处吹芦管, 一夜征人尽望乡。

    【yè shàng shòu jiàng chéng wén dí 】 huí lè fēng qián shā sì xuě ,[2] shòu jiàng chéng wài yuè rú shuāng 。 bú zhī hé chù chuī lú guǎn , yī yè zhēng rén jìn wàng xiāng 。

    唐诗三百首冬天月亮边塞思念战争
  • 作者:李益 朝代:唐代

    【从军北征】 天山雪后海风寒,横笛遍吹行路难。 碛里征人三十万,一时回首月中看。

    【cóng jun1 běi zhēng 】 tiān shān xuě hòu hǎi fēng hán ,héng dí biàn chuī háng lù nán 。 qì lǐ zhēng rén sān shí wàn ,yī shí huí shǒu yuè zhōng kàn 。

    边塞战争
  • 作者:李颀 朝代:唐代

    【古从军行】 白日登山望烽火,黄昏饮马傍交河。 行人刁斗风沙暗,公主琵琶幽怨多。 野营万里无城郭,雨雪纷纷连大漠。 胡雁哀鸣夜夜飞,胡儿眼泪双双落。 闻道玉门犹被遮,应将性命逐轻车。 年年战骨埋荒处,空见蒲桃入汉家。[2]

    【gǔ cóng jun1 háng 】 bái rì dēng shān wàng fēng huǒ ,huáng hūn yǐn mǎ bàng jiāo hé 。 háng rén diāo dòu fēng shā àn ,gōng zhǔ pí pá yōu yuàn duō 。 yě yíng wàn lǐ wú chéng guō ,yǔ xuě fēn fēn lián dà mò 。 hú yàn āi míng yè yè fēi ,hú ér yǎn lèi shuāng shuāng luò 。 wén dào yù mén yóu bèi zhē ,yīng jiāng xìng mìng zhú qīng chē 。 nián nián zhàn gǔ mái huāng chù ,kōng jiàn pú táo rù hàn jiā 。[2]

    唐诗三百首乐府冬天边塞生活
  • 作者:岑参 朝代:唐代

    【逢入京使】 故园东望路漫漫, 双袖龙钟泪不干。 马上相逢无纸笔, 凭君传语报平安。

    【féng rù jīng shǐ 】 gù yuán dōng wàng lù màn màn , shuāng xiù lóng zhōng lèi bú gàn 。 mǎ shàng xiàng féng wú zhǐ bǐ , píng jun1 chuán yǔ bào píng ān 。

    唐诗三百首初中古诗思乡边塞生活
  • 作者:王维 朝代:唐代

    单车欲问边,属国过居延。[1] 征蓬出汉塞,归雁入胡天。 大漠孤烟直,长河落日圆。 萧关逢侯骑,都护在燕然。[2]

    dān chē yù wèn biān ,shǔ guó guò jū yán 。[1] zhēng péng chū hàn sāi ,guī yàn rù hú tiān 。 dà mò gū yān zhí ,zhǎng hé luò rì yuán 。 xiāo guān féng hóu qí ,dōu hù zài yàn rán 。[2]

    初中古诗边塞写景赞美战士
  • 作者:王昌龄 朝代:唐代

    青海长云暗雪山,
    孤城遥望玉门关。
    黄沙百战穿金甲,
    不破楼兰终不还。

    qīng hǎi zhǎng yún àn xuě shān ,
    gū chéng yáo wàng yù mén guān 。
    huáng shā bǎi zhàn chuān jīn jiǎ ,
    bú pò lóu lán zhōng bú hái 。

    边塞战争高中古诗壮志
  • 作者:高适 朝代:唐代

    开元二十六年,客有从御史大夫张公出塞而还者,作《燕歌行》以示适。感征戍之事,因而和焉。 汉家烟尘在东北,汉将辞家破残贼。 男儿本自重横行,天子非常赐颜色。 摐金伐鼓下榆关,旌旗逶迤碣石间。[2] 校尉羽书飞瀚海,单于猎火照狼山。[3] 山川萧条极边土,胡骑凭陵杂风雨。 战士军前半死生,美人帐下犹歌舞。 大漠穷秋塞草衰,孤城落日斗兵稀。 身当恩遇常轻敌,力尽关山未解围。 铁衣远戍辛勤久,玉筋应啼别离后。 少妇城南欲断肠,征人蓟北空回首。 边风飘飘那可度,绝域苍茫更何有。 杀气三时作阵云,寒声一夜传刁斗。[4] 相看白刃血纷纷,死节从来岂顾勋。 君不见沙场征战苦,至今犹忆李将军。[5]

    kāi yuán èr shí liù nián ,kè yǒu cóng yù shǐ dà fū zhāng gōng chū sāi ér hái zhě ,zuò 《yàn gē háng 》yǐ shì shì 。gǎn zhēng shù zhī shì ,yīn ér hé yān 。 hàn jiā yān chén zài dōng běi ,hàn jiāng cí jiā pò cán zéi 。 nán ér běn zì zhòng héng háng ,tiān zǐ fēi cháng cì yán sè 。 chuāng jīn fá gǔ xià yú guān ,jīng qí wēi yǐ jié shí jiān 。[2] xiào wèi yǔ shū fēi hàn hǎi ,dān yú liè huǒ zhào láng shān 。[3] shān chuān xiāo tiáo jí biān tǔ ,hú qí píng líng zá fēng yǔ 。 zhàn shì jun1 qián bàn sǐ shēng ,měi rén zhàng xià yóu gē wǔ 。 dà mò qióng qiū sāi cǎo shuāi ,gū chéng luò rì dòu bīng xī 。 shēn dāng ēn yù cháng qīng dí ,lì jìn guān shān wèi jiě wéi 。 tiě yī yuǎn shù xīn qín jiǔ ,yù jīn yīng tí bié lí hòu 。 shǎo fù chéng nán yù duàn cháng ,zhēng rén jì běi kōng huí shǒu 。 biān fēng piāo piāo nà kě dù ,jué yù cāng máng gèng hé yǒu 。 shā qì sān shí zuò zhèn yún ,hán shēng yī yè chuán diāo dòu 。[4] xiàng kàn bái rèn xuè fēn fēn ,sǐ jiē cóng lái qǐ gù xūn 。 jun1 bú jiàn shā chǎng zhēng zhàn kǔ ,zhì jīn yóu yì lǐ jiāng jun1 。[5]

    唐诗三百首边塞将士战争生活
  • 作者:高适 朝代:唐代

    嗟君此别意何如,驻马衔杯问谪居。 巫峡啼猿数行泪,衡阳归雁几封书。 青枫江上秋帆远,白帝城边古木疏。 圣代即今多雨露,暂时分手莫踌躇。

    jiē jun1 cǐ bié yì hé rú ,zhù mǎ xián bēi wèn zhé jū 。 wū xiá tí yuán shù háng lèi ,héng yáng guī yàn jǐ fēng shū 。 qīng fēng jiāng shàng qiū fān yuǎn ,bái dì chéng biān gǔ mù shū 。 shèng dài jí jīn duō yǔ lù ,zàn shí fèn shǒu mò chóu chú 。

    唐诗三百首送别边塞贬谪同情
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    戍鼓断人行,边秋一雁声。 露从今夜白,月是故乡明。 有弟皆分散,无家问死生。 寄书长不达,况乃未休兵。

    shù gǔ duàn rén háng ,biān qiū yī yàn shēng 。 lù cóng jīn yè bái ,yuè shì gù xiāng míng 。 yǒu dì jiē fèn sàn ,wú jiā wèn sǐ shēng 。 jì shū zhǎng bú dá ,kuàng nǎi wèi xiū bīng 。

    唐诗三百首边塞秋天月夜思乡怀人
  • 作者:李白 朝代:唐代

    其一 五月天山雪,[1]无花只有寒。 笛中闻折柳,[2]春色未曾看。 晓战随金鼓,[3]宵眠抱玉鞍。[4] 愿将腰下剑,直为斩楼兰。[5] 其二 天兵下北荒,胡马欲南饮。 横戈从百战,直为衔恩甚。 握雪海上餐,拂沙陇头寝。 何当破月氏,然後方高枕。 其三 骏马似风飚,鸣鞭出渭桥。[6] 弯弓辞汉月,插羽破天骄。 阵解星芒尽,营空海雾消。 功成画麟阁,独有霍嫖姚。 其四 白马黄金塞,云砂绕梦思。 那堪愁苦节,远忆边城儿。 萤飞秋窗满,月度霜闺迟。 摧残梧桐叶,萧飒沙棠枝。 无时独不见,流泪空自知。 其五 塞虏乘秋下,天兵出汉家。 将军分虎竹,战士卧龙沙。 边月随弓影,胡霜拂剑花。 玉关殊未入,少妇莫长嗟。 其六 烽火动沙漠,连照甘泉云。 汉皇按剑起,还召李将军。 兵气天上合,鼓声陇底闻。[7] 横行负勇气,一战净妖氛。

    qí yī wǔ yuè tiān shān xuě ,[1]wú huā zhī yǒu hán 。 dí zhōng wén shé liǔ ,[2]chūn sè wèi céng kàn 。 xiǎo zhàn suí jīn gǔ ,[3]xiāo mián bào yù ān 。[4] yuàn jiāng yāo xià jiàn ,zhí wéi zhǎn lóu lán 。[5] qí èr tiān bīng xià běi huāng ,hú mǎ yù nán yǐn 。 héng gē cóng bǎi zhàn ,zhí wéi xián ēn shèn 。 wò xuě hǎi shàng cān ,fú shā lǒng tóu qǐn 。 hé dāng pò yuè shì ,rán hòu fāng gāo zhěn 。 qí sān jun4 mǎ sì fēng biāo ,míng biān chū wèi qiáo 。[6] wān gōng cí hàn yuè ,chā yǔ pò tiān jiāo 。 zhèn jiě xīng máng jìn ,yíng kōng hǎi wù xiāo 。 gōng chéng huà lín gé ,dú yǒu huò piáo yáo 。 qí sì bái mǎ huáng jīn sāi ,yún shā rào mèng sī 。 nà kān chóu kǔ jiē ,yuǎn yì biān chéng ér 。 yíng fēi qiū chuāng mǎn ,yuè dù shuāng guī chí 。 cuī cán wú tóng yè ,xiāo sà shā táng zhī 。 wú shí dú bú jiàn ,liú lèi kōng zì zhī 。 qí wǔ sāi lǔ chéng qiū xià ,tiān bīng chū hàn jiā 。 jiāng jun1 fèn hǔ zhú ,zhàn shì wò lóng shā 。 biān yuè suí gōng yǐng ,hú shuāng fú jiàn huā 。 yù guān shū wèi rù ,shǎo fù mò zhǎng jiē 。 qí liù fēng huǒ dòng shā mò ,lián zhào gān quán yún 。 hàn huáng àn jiàn qǐ ,hái zhào lǐ jiāng jun1 。 bīng qì tiān shàng hé ,gǔ shēng lǒng dǐ wén 。[7] héng háng fù yǒng qì ,yī zhàn jìng yāo fēn 。

    乐府边塞组诗
  • 作者:李白 朝代:唐代

    明月出天山,苍茫云海间。 长风几万里,吹度玉门关。 汉下白登道,胡窥青海湾。[2] 由来征战地,不见有人还。 戍客望边邑,思归多苦颜。 高楼当此夜,叹息未应闲。

    míng yuè chū tiān shān ,cāng máng yún hǎi jiān 。 zhǎng fēng jǐ wàn lǐ ,chuī dù yù mén guān 。 hàn xià bái dēng dào ,hú kuī qīng hǎi wān 。[2] yóu lái zhēng zhàn dì ,bú jiàn yǒu rén hái 。 shù kè wàng biān yì ,sī guī duō kǔ yán 。 gāo lóu dāng cǐ yè ,tàn xī wèi yīng xián 。

    唐诗三百首写山边塞征人思乡
  • 作者:李白 朝代:唐代

    百战沙场碎铁衣, 城南已合数重围。 突营射杀呼延将, 独领残兵千骑归。

    bǎi zhàn shā chǎng suì tiě yī , chéng nán yǐ hé shù zhòng wéi 。 tū yíng shè shā hū yán jiāng , dú lǐng cán bīng qiān qí guī 。

    边塞战争
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    戚戚去故里,悠悠赴交河。 公家有程期,亡命婴祸罗。 君已富士境,开边一何多? 弃绝父母恩,吞声行负戈。 出门日已远,不受徒旅欺。 骨肉恩岂断?男儿死无时。 走马脱辔头,手中挑青丝。 捷下万仞冈,俯身试搴旗。 磨刀呜咽水,水赤刃伤手。 欲轻肠断声,心绪乱已久。 丈夫誓许国,愤惋复何有? 功名图麒麟,战骨当速朽。 送徒既有长,远戍亦有身。 生死向前去,不劳吏怒嗔。 路逢相识人,附书与六亲。 哀哉两决绝,不复同苦辛! 迢迢万里馀,领我赴三军。 军中异苦乐,主将宁尽闻? 隔河见胡骑,倏忽数百群。 我始为奴朴,几时树功勋? 挽弓当挽强,用箭当用长; 射人先射马,擒贼先擒王。 杀人亦有限,列国自有疆。[1] 苟能制侵陵,岂在多杀伤? 驱马天雨雪,军行入高山。 迳危抱寒石,指落曾冰间。 已去汉月远,何时筑城还? 浮云暮南征,可望不可攀。 单于寇我垒,百里风尘昏。 雄剑四五动,彼军为我奔。 虏其名王归,系颈授辕门。 潜身备行列,一胜何足论? 从军十年馀,能无分寸功? 众人贵苟得,欲语羞雷同。 中原有斗争,况在狄与戎? 丈夫四方志,安可辞固穷?

    qī qī qù gù lǐ ,yōu yōu fù jiāo hé 。 gōng jiā yǒu chéng qī ,wáng mìng yīng huò luó 。 jun1 yǐ fù shì jìng ,kāi biān yī hé duō ? qì jué fù mǔ ēn ,tūn shēng háng fù gē 。 chū mén rì yǐ yuǎn ,bú shòu tú lǚ qī 。 gǔ ròu ēn qǐ duàn ?nán ér sǐ wú shí 。 zǒu mǎ tuō pèi tóu ,shǒu zhōng tiāo qīng sī 。 jié xià wàn rèn gāng ,fǔ shēn shì qiān qí 。 mó dāo wū yān shuǐ ,shuǐ chì rèn shāng shǒu 。 yù qīng cháng duàn shēng ,xīn xù luàn yǐ jiǔ 。 zhàng fū shì xǔ guó ,fèn wǎn fù hé yǒu ? gōng míng tú qí lín ,zhàn gǔ dāng sù xiǔ 。 sòng tú jì yǒu zhǎng ,yuǎn shù yì yǒu shēn 。 shēng sǐ xiàng qián qù ,bú láo lì nù chēn 。 lù féng xiàng shí rén ,fù shū yǔ liù qīn 。 āi zāi liǎng jué jué ,bú fù tóng kǔ xīn ! tiáo tiáo wàn lǐ yú ,lǐng wǒ fù sān jun1 。 jun1 zhōng yì kǔ lè ,zhǔ jiāng níng jìn wén ? gé hé jiàn hú qí ,shū hū shù bǎi qún 。 wǒ shǐ wéi nú pǔ ,jǐ shí shù gōng xūn ? wǎn gōng dāng wǎn qiáng ,yòng jiàn dāng yòng zhǎng ; shè rén xiān shè mǎ ,qín zéi xiān qín wáng 。 shā rén yì yǒu xiàn ,liè guó zì yǒu jiāng 。[1] gǒu néng zhì qīn líng ,qǐ zài duō shā shāng ? qū mǎ tiān yǔ xuě ,jun1 háng rù gāo shān 。 jìng wēi bào hán shí ,zhǐ luò céng bīng jiān 。 yǐ qù hàn yuè yuǎn ,hé shí zhù chéng hái ? fú yún mù nán zhēng ,kě wàng bú kě pān 。 dān yú kòu wǒ lěi ,bǎi lǐ fēng chén hūn 。 xióng jiàn sì wǔ dòng ,bǐ jun1 wéi wǒ bēn 。 lǔ qí míng wáng guī ,xì jǐng shòu yuán mén 。 qián shēn bèi háng liè ,yī shèng hé zú lùn ? cóng jun1 shí nián yú ,néng wú fèn cùn gōng ? zhòng rén guì gǒu dé ,yù yǔ xiū léi tóng 。 zhōng yuán yǒu dòu zhēng ,kuàng zài dí yǔ róng ? zhàng fū sì fāng zhì ,ān kě cí gù qióng ?

    讽刺边塞战争组诗